Thơ chiều cuối năm
Sông hối hả chở mây về kịp Tết chẳng ngoái sau lau phủ trắng mặt mờ gió khan thổi hoa bận về ngõ phố trước thềm xuân, hoa mộng cũng bâng quơ Em khuất nẻo trập trùng nhịp núi sắc vàng ơi, ngơ ngác tận trong hồn anh bước thấm mưa lòng từng giọt lạnh chấm hết năm nhợt nhạt tiếng chuông chùa Nhà anh mở tung mười cánh cửa đón hương em chân cuống quýt trở về góc nhỏ anh bài thơ chừng có cũ đất trời xuân khát một nỗi nhớ xa... |