Nhớ một ngôi trường
Tặng các bạn trường Huỳnh Thúc Kháng, Tiên Phước Ngôi trường nhỏ suốt đời tôi mãi nhớ Bạn bè ơi! Phố núi ấy xa vời Con đường có bông gòn rơi trắng đá Xanh tán bàng năm đó đã che tôi. Nơi tôi có những trưa vàng trảng nắng Chiều sông Tiên mờ tím ánh sao Những sớm dậy mù sương rẫy sắn Vang bốn bề tiếng hót, biết chim đâu? Nơi tôi sống một mùa mưa trôi đá Chuối rừng thay thịt cá, bắp thay cơm Dầu hoả hiếm, đêm dài em nhóm lửa Giáo án cầm cũng có khói rừng thơm Nơi ríu rít trẻ đến trường mỗi sớm Gót chân non phải vượt mấy dốc rừng Cơn mưa núi thẫm tươi màu khăn đỏ Ôi màu khăn, nắng sớm bỗng rưng rưng Nơi có má thường dừng sau buổi rẫy Ghé hiên xem con giảng, ướt mắt già Chắc chẳng có nơi nào như nơi ấy Tiếng trống trường núi đá cũng ngân nga! Còn tất cả! Mà tôi chưa trở lại. Bạn bè ơi! Da diết một ngôi trường Tiếng trẻ hát. Bầy chim chao cánh vỗ Trên đỉnh ngàn, mây trắng, nắng xanh trong...
Tiên Phước 1982 |